sealight wrote:"there is no place better than home", vâng, không đâu đẹp bằng quê hương. Đã là ngưòi con Bình Định không ai không yêu quê hương của mình. Tôi cũng đồng ý với quan điểm quản trị mạng, đừng vì những thù oán cá nhân mà mượn diễn đàn dùng những từ không hợp với thuần phong mỹ tục của Việt nam. Ở đây chúng ta tranh luận về những đúng sai, thật giả, mong muốn cái chính nghĩa bao giờ cũng thắng, để phát triển bệnh viện cũng như nghành y tế Tỉnh nhà.
Ts T là một trong những người tài của tỉnh Bình Định, tôi không phủ nhận, tuy nhiên tôi không " phục" cái "tâm", trong góc độ quản lý cũng như trong chuyên môn. Đứng về góc độ quản lý khoa, trước khi Ts chưa trở thảnh giám đốc, có một khoa nào mà từ khi thành lập 2002-2007, có gần 6 bs, 10 điểu dưỡng bằng cách này hay cách khác rời bỏ khoa ngoại thần kinh. Có người chấp nhận từ bỏ tất cả để làm lại từ đầu. Từ khi lên làm giám đốc, nhiều nhân viên xin nghỉ việc, xin về hưu sớm, tự nguyên viết đơn xin từ chức. Trong khi các đời giám đốc trước họ vẫn làm việc tốt bình thường. Và thậm chí còn là triển vọng của bệnh viện. Trong góc độ chuyên môn, không phải có mác Ts là mổ được hết, đặc biệt những kỹ thuật cao mới áp dụng tại việt nam trong gần một thập niên gần đây. Ví dụ phẫu thuật u tuyên yên qua xoang bướm, tôi dám chắc rằng Ts T chưa quen phẫu thuật với phương pháp này. Lẽ ra nếu lần đầu triển khai tại tỉnh nhà nên cần sự giúp đỡ chuyển giao kỹ thuật của các chuyên gia hai đầu đất nước, hoặc các chuyên gia nước ngoài. Đem bệnh nhân phẫu thuật để hậu quả đáng tiếc, mặc dù bệnh nhân hiện nay còn sống vì nơi khác đã sửa sai. Tuy nhiên tôi cho rằng mạng bệnh nhân này lớn, không tử vong ngay trên bàn mổ.
Đã đến lúc, tôi nghĩ rằng Ts Ty nên dừng lại, đừng vì quá tự cao tự đại mà bất chấp tất cả, hậu quả cuối cùng phải gánh chịu là người bệnh. Tôi mong muốn các vị lãnh đạo tỉnh quan tâm đến diễn đàn này như một vị quan toà đáng kính.
Phó Giáo sư - Tiến sĩ VÕ VĂN NHO (Trưởng khoa Ngoại thần kinh -Bệnh viện Chợ Rẫy) “Coi bệnh nhân như người thân của mình” Bác sĩ Nho cho rằng nụ cười của người thầy thuốc dành cho người bệnh lúc nào cũng rất quý giá, “nó giống như liều thuốc giúp họ giảm bớt 50% nỗi đau bệnh tật đồng thời là chút sẻ chia, an ủi giữa con người với nhau” Là một vị bác sĩ có y đức, bác sĩ Võ Văn Nho phản đối sự độc quyền trong y khoa vì “độc quyền sinh ra độc đoán. Bác sĩ giỏi mà độc quyền sẽ sinh ra chuyện làm khó bệnh nhân, vòi vĩnh người bệnh và biến họ trở thành lợi nhuận để bác sĩ làm giàu. Như vậy thì thất đức, thất nhân tâm”. Năm 1993, bác sĩ Nho đảm nhận chính chương trình đào tạo “Cấp cứu chấn thương sọ não” dành cho bác sĩ ở các tỉnh phía Nam do Bệnh viện Chợ Rẫy triển khai. Đây là cuộc trường chinh trong đời ông và các bác sĩ khác của khoa Ngoại thần kinh. Bản thân ông và đồng nghiệp đã hy sinh nhiều thời gian dành cho công việc và gia đình để tới từng tỉnh xây dựng đội ngũ hơn 200 bác sĩ đủ khả năng giải quyết các ca chấn thương sọ não tại địa phương hay vì chuyển về Bệnh viện Chợ Rẫy. Đến nay, chương trình này vẫn đang tiếp tục. Làm giảng viên kiêm nhiệm của Đại học Quân Y, được mời giảng ở Đại học Y TPHCM nhiều năm nay, một bài học quan trọng không nằm trong giáo trình luôn được bác sĩ Nho truyền đạt cho sinh viên mình là “phải coi người bệnh như người thân của mình”. Ông tâm sự: “Tôi thường khuyên các đồng nghiệp trẻ là không nên nạt nộ người bệnh. Họ lặn lội từ dưới quê lên đây chữa bệnh, mang theo nỗi đau bệnh tật. Họ giống như người chết đuối giữa dòng và họ coi bác sĩ là cái phao để cầu cứu. Ông tổ ngành y từng nói: Người thầy thuốc giỏi mà thiếu lòng nhân ái thì hết sức nguy hiểm. Nhưng chỉ có lòng nhân ái mà không chịu học tập thì cũng không phải là thầy thuốc giỏi. Cho đến giờ, tôi thấy câu nói trên vẫn còn nguyên giá trị”. |
Return to Người Bình Định bốn phương
Users browsing this forum: Alexa [Bot], Huu Thich and 6 guests