Thủ môn xuất sắc Dương Ngọc Hùng
Nhìn dáng mập mạp của ông bây giờ, nếu không phải người quen biết, hoặc được giới thiệu, thì khó có thể đoán một thời, ông đã là thủ môn xuất sắc của đội tuyển quốc gia Việt Nam – Dương Ngọc Hùng.
HLV Dương Ngọc Hùng
Ông sinh năm 1960 ở Quy Nhơn, Bình Định, trưởng thành từ phong trào bóng đá học sinh phổ thông. Tốt nghiệp cấp 3, chàng thanh niên Ngọc Hùng cũng trúng tuyển vào đội bóng đá Công Nhân Nghĩa Bình (CNNB - của 2 tỉnh Quảng Ngãi và Bình Định hồi ấy), và là thủ môn.
Không có tầm cao vượt trội, vóc dáng đậm, nhưng có sức bật cao và phản xạ đột biến, bắt bóng dính nhờ cảm giác nhậy bén của những đầu ngón tay, nhất là khiếu năng phán đoán để ra vào đón bóng chính xác, cùng với sự chí thú trong rèn luyện, ngoan cường trong thi đấu đã sớm đưa Dương Ngọc Hùng trở thành thủ môn tin cậy của đội CNNB trong các mùa giải từ khi vào đội cho đến năm 1990.
Không những thế, thủ môn tài ba này còn được triệu tập vào đội tuyển Thanh niên VN dự giải SKDA năm 1979, lúc mới 19 tuổi; rồi liên tiếp những năm sau đó là tuyển quốc gia VN cùng các thủ môn Trần Văn Khánh, Ngô Vi Tiến và các tuyển thủ Cao Cường, Viết Cường, Tiến Lâm (Quân đội), Kim Hằng (Hải quan), Lê Quang Ninh (Hải Phòng), Phuơng, Chính, Gia (Đường sắt Việt Nam), Nhã (Công an Hà Nội), Tòng, Mầu, Hùng (Quảng Ninh)… nhiều phen lăn lộn trên các sân cỏ Liên Xô, Đức, Hungaria, Bulgari… Đồng đội và các HLV coi ông là niềm hy vọng, người thay thế xứng đáng nhất sau khi Trần Văn Khánh tháo găng. Mang chuông đi đấm xứ người, ra nước ngoài năm 1980, trận tuyển Việt Nam gặp đội Quân đội Xô viết tại Matxcơva (hoà 0-0), sau khi ông giữ sạch lưới trước những cú sút búa bổ của đội bạn, thủ môn huyền thoại “con nhện đen” đến xem, đã xuống sân bắt tay, tặng Dương Ngọc Hùng tấm ảnh của mình với dòng chữ “Thân tặng người thủ môn xuất sắc Việt Nam” và ký tên Lép Iasin.
Giải VĐQG năm 1984, trong trận đấu Nghĩa Bình gặp Sở Công nghiệp TPHCM (3-2), tai hoạ bất ngờ xảy ra: Ông bay người theo bóng, khi rơi xuống bị vướng, mất thăng bằng đã gẫy xương tay! Nhiều người nghĩ chắc Hùng phải bỏ nghề. Hùng cũng lo lắm, vì thủ môn rất cần đến đôi tay. Nằm viện, lên cân nhiều, xa đồng đội và sân bãi lâu, nhưng kiên quyết vượt qua khó khăn, quyết tâm luyện rèn, sau 1 năm chạy chữa và tập lại, ông lại ra sân. Và bằng tài năng, kinh nghiệm của mình, ông lại vững vàng đứng trong khung thành thêm 5 năm nữa. Lòng say mê nghề nghiệp và ý chí mạnh mẽ ấy làm mọi người khâm phục!
Tốt nghiệp Đại Học TDTT, ông về làm HLV cho đội quê hương. Hai lần đội lên bục cao nhận giải nhất Cúp Quốc gia (năm 2003 và 2004) là thành quả sau hơn chục năm luyện quân của ông. Ngoài trách nhiệm với toàn đội, ông luôn quan tâm đến đào tạo thủ môn. Bằng những tích luỹ thực tế của chính mình và chịu khó học hỏi các thầy giỏi nước ngoài, sưu tầm những tài liệu, băng hình có giá trị về cách huấn luyện thủ môn của các nước tiên tiến Pháp, Anh, Đức, Hà Lan và FIFA… ông đã trực tiếp đào tạo nên các thủ môn giỏi như Nguyễn Văn Cường, Trần Minh Quang. Họ đã có mặt và đóng góp công lao với đội tuyển quốc gia trong thập kỷ 90 cho đến năm 2004. Kế tiếp có thủ môn Tô Vĩnh Lợi (thứ 4 giải Vô địch U16 Châu Á năm 2000), hiện đang thi đấu cho Cảng Sài Gòn.
Ông Hùng cũng được tín nhiệm, được mời làm HLV thủ môn cho đội tuyển quốc gia nhiều lần, làm trợ lý cho các HLV trưởng K. Weigang, Colin Murphy, Alfred Rield, Dido từ năm 1996 đến năm 2001 với những kết quả đáng trân trọng: Huy chương đồng năm 1996 (Singapore) và SEA Games 1997 (Indonesia); Huy chương bạc Tiger Cup 1998 (VN) và SEA Games 1999 (Brunei); Huy chương đồng Dunhill Cup 1999 (TPHCM).
Ông đang ấp ủ dự định trong tương lai gần sẽ mở trường (hoặc khoa hay trung tâm) đào tạo thủ môn để có thể đào tạo nhiều thủ môn tốt cho bóng đá nước nhà. Bởi thủ môn là dạng “cầu thủ đặc biệt”, có khi trong trận đấu, thủ môn cáng đáng đến 50% thành công của đội bóng! Thêm nữa, tầm vóc của người Việt Nam ta hiện nay còn thấp và nhỏ - một thiệt thòi cho vị trí này. Hy vọng và chúc cho ý tưởng lớn, đúng và đẹp của ông Hùng sớm thành hiện thực!